Người ta vẫn bảo 1 ai đó kiêu? phải chăng....
Một mình
Có một loại người, mỗi lần đau đớn, tổn thương đến tột cùng, không biết trút vào đâu, lại tự làm mình đau. Biết đến bao giờ chúng ta mới đủ trưởng thành và ung dũng giữa đời để không một điều gì làm ta chao đảo. Không quá giận dữ, không quá yếu mềm, không quá bận lòng, không quá tang thương…. Những lúc như thế, tôi chỉ muốn ngồi lại một mình, chỉ một mình trong căn phòng kín chật hẹp. Cảm giác như càng chật hẹp càng an toàn. Sau đó kiếm cho mình một cuốn sách. Nhẹ nhàng lật dở từng trang để bình tâm lại, để quẳng đi những xúc cảm hỗn tạp không cần thiết. Một mình l Nhã Tú @dendang-coffee
- Ông có chiều vợ không?
- Không!
- Vãi cứt! Thấy 2 người tình cảm thế tôi cứ tưởng ông phải chiều vợ lắm!
Thực ra tôi không có cơ hội được “chiều vợ” mấy! Vợ tôi sống chủ động lắm! Việc gì nó làm được nó sẽ làm, không bao giờ cần giúp, không bao giờ nhờ vả.
Hồi vợ tôi chửa, vẫn hàng ngày nấu nướng, giặt rũ, phơi đồ, lau cầu thang… Tôi nhảy vào tranh việc thì nó bảo “Em vẫn làm được, em chửa chứ em có tàn tật đâu?”. Nó chẳng vun cớ bầu bí mà chừa việc cho tôi bao giờ cả. Chỉ đến khi sinh con, đau đớn mệt mỏi, nó bảo “Em ko còn được như ngày trước nữa rồi, bố nó tự lo cho mình và làm giúp em nhé!”. Tôi tự nguyện làm hết mọi thứ không nề hà gì.
Không phải tự nhiên mà nó như thế đâu. Ngày trước yêu tôi nó nhõng nhẽo và dựa dẫm vào tôi nhiều lắm. Để tôi kể cho các ông bà nghe chuyện này.
Tôi có một thằng bạn, nó chiều vợ như vong, chăm vợ từ bữa ăn giấc ngủ, từ đường đi lối về. Nó rất hay quở tôi vô tâm. Có một lần tôi với nó đi có việc, tôi phát hiện cầm nhầm điện thoại Vi đi nên phải quay về đổi. Về đến cổng nhà tôi gọi Vi xuống lấy. Thằng bạn tôi thấy thế giật ngay điện thoại chạy thẳng lên tầng 4 đưa cho Vi. Xong lúc sau đi đường, nó quát tôi “Mày quá đáng! Vợ chạy 4 tầng xuống đây nhỡ ngã cái trật tay trật chân thì sao?”.
Đấy, mỗi người đàn ông một cách yêu, một cách thể hiện tình cảm với vợ. Tôi thì thấy đi lại nhiều cho khoẻ. Nó thì luôn thấy nguy hiểm rình rập bất cứ đâu, phải luôn bảo vệ ng đàn bà của mình tốt nhất.
Rồi, nó mất vì tai nạn các ông bà ạ! 😔
Buồn lắm!
Tôi buồn, vợ tôi buồn, nhưng khổ nhất là vợ nó…
Cái đợt 49 ngày sang nhà thăm, vợ nó kể, mấy hôm trước mơ chồng về, chỉ xin lỗi vợ, xin lỗi vì anh đã quá yêu chiều mà bây giờ khiến em khổ sở nhiều như thế. Em ấy nói, chồng mất, em ấy đau khổ vì đơn độc đã đành, rồi nhận ra thời gian yêu nhau và lấy nhau, mình đã quá ỉ lại vào sự chiều chuộng của chồng mình. Đến cái công tắc bình nóng lạnh của phòng ngủ giờ cũng không biết là công tắc nào giữa mấy cái gạt cầu giao phân chia đèn - điều hoà - tủ lạnh - bình nước nóng, bởi luôn được chồng bật nước tắm rồi tắt cho. Máy giặt em ý cũng phải làm quen mãi mới tự sử dụng được vì toàn tiếng Thái, quần áo thì chồng luôn mang lên giặt và phơi sợ vợ mò mẫm gió máy rồi cảm. Vị trí chổi lau nhà, các đồ dùng thiết bị máy móc cũng mất cả tuần để tìm và nhớ được vị trí… Nhận ra ông trời cho mình một người thương mình tuyệt đối không mảy may tính toán, mà nỡ cướp mất trong gang tấc. Không cam tâm, mà vẫn phải chấp nhận sự thật không gì thay đổi được.
“Người ta mất vài tuần vài tháng. Nhưng chắc em phải mất bao nhiêu năm mới tự sống được bình thường…”
“Anh chị ạ! Đến tận hôm qua em mới biết chồng em cất thuốc bổ cho em ở ngăn tủ nào để lôi ra uống lại cho hồi sức. Trước từng viên thuốc đều tự tay anh ý mang lên giường cho em uống…”
Tôi thấy cái câu “Khi yêu được người đàn ông toàn tâm toàn ý cho mình, thì người con gái không bao giờ phải trưởng thành cả”, đúng đấy! Nghĩa đen luôn, với gia đình thằng bạn tôi. Chỉ tiếc cuộc đời oan nghiệt quá!
Vợ tôi thay đổi tính nết từ đấy. Không quá rõ ràng, chỉ âm ỉ âm ỉ, những thói quen của cô ấy dần dần không còn như xưa. Đi tắm không còn thấy gọi tôi ời ời lấy khăn lấy quần cho nữa. Thấy bóng đèn hỏng tự mua về thay. Thấy trần nhà nhiều mạng nhện tự buộc chổi vào gậy để quét, ko còn lè nhè ỉ ôi tôi nhiều việc như trước.
Và rồi tôi thấy vợ tôi chọn cách sống đúng. Khi tôi quyết định và bắt đầu đi làm xa nhà, khi gặp công việc kiếm được nhiều tiền hơn, có tương lai hơn, đầy đủ hơn. Mỗi lần đi là cả tuần và có khi cả tháng. Tôi đi làm xa từ khi con tôi còn ẵm ngửa. Nhưng ở nhà vợ tôi nó luôn làm tốt mọi việc. Hỏng máy bơm cũng tự biết xem xét, mồi lại cho chạy bình thường. Nhà mất nước mất điện cũng biết coi ở đâu đầu tiên, biết nguyên nhân mà xử trí. Đồ gì lỏng ốc lỏng ếch biết cầm kìm cầm tô vít vặn lại… nó làm được nhiều lắm! Làm được rất nhiều công việc thường là của đàn ông mà không cần đến tôi! Nó ko ỉ lại, nên nó sẽ dễ sống hơn dù không có tôi bên cạnh.
Mỗi đợt về nhà, tôi lại tự nguyện làm tất cả việc nhà cho vợ nó có thời gian nghỉ ngơi, đi làm tóc hay đắp mặt, cho nó rảnh rang chăm sóc bản thân nó một tí. Vợ tôi xứng đáng với cuộc sống nhàn hạ sung sướng hơn nhiều. Nhưng vì tôi và con mà nó từng phải hi sinh nhiều thứ. Thận chí phải học và làm quen với cả việc gồng mình mạnh mẽ.
Nghĩ nhiều chuyện trong đời, thấy lòng càng rối bời :))) nghe câu này quen không? Nhưng nhiều lúc tâm trạng tôi nó mông lung vậy thật đấy.
Các ông có bao giờ chợt nghĩ nếu một ngày không có vợ, thì cuộc sống của các ông sẽ như thế nào không?
Nếu một ngày không có các ông, cuộc sống của vợ sẽ như thế nào ko?
Nếu các ông thấy, vắng các ông, vợ mình khổ sở nhiều thứ lắm, thì các ông đang là một người chồng tốt.
Còn các ông nhận thấy, một ngày vắng các ông, vợ các ông sẽ rảnh rang sung sướng vcl, không phải tất bật nồi niêu quần áo chổi rế nhà cửa, không phải điếc tai nghe những lời nặng nề, không phải đau đầu cho những bực tức tranh cãi này nọ… Thì các ông đang là một người chồng tệ.
Câu chuyện thằng bạn quá cố của tôi ko chỉ ảnh hưởng đến Vi đâu. Nó ảnh hưởng đến cả tâm lý tôi. 😔 Tôi lúc nào cũng sợ sự bất trắc của cuộc đời. Thế nên mấy câu ngôn tình “hãy thương nhau khi còn có thể ở bên, hãy chăm sóc nhau khi bàn tay còn nắm”, đôi khi nó không xáo rỗng đâu. Nó là thật đấy!
Nay đọc được câu này, thấy hay và thấm:
“Hãy đi gặp người mà bạn muốn gặp đi. Nhân lúc ánh mặt trời dìu dịu, nhân lúc gió lay nhẹ nhàng, nhân lúc người ấy vẫn còn ở đó, nhân lúc bạn chưa già.”
Hãy yêu thương nhau khi còn có thể!
(Sc: Minh Hoàng)
10 ĐIỀU CÔNG VIỆC QUẢNG CÁO DẠY TÔI
(cũng có thể xài cho nhiều ngành nghề khác)
📖
1. THÍCH LÀ CẢM TÍNH, CHƯA CHẮC LÀ CHÂN LÝ
- Mình thích điều gì không có nghĩa là điều đó đúng. Thích chỉ là thích mà thôi. Đừng đánh giá quá vội vàng. Đừng khen chê lối sống của một ai hết, mỗi người có câu chuyện của riêng mình, ta không cách nào cảm hết được. Đừng vội dìm hàng ý tưởng, câu chữ của ai hết, vợ người bồ mình mà. Đừng vội ban phát lời khuyên, đừng vội can ngăn, đừng vội phán như thôi rồi.
2.KINH NGHIỆM CHỈ CÓ THỂ LÀ SENIOR, CHƯA CHẮC LÀ MANAGER HAY LEADER
- Sống lâu không lên lão làng. Có những người 10 năm kinh nghiệm nhưng thật ra chỉ là một năm kinh nghiệm lặp đi lặp lại 10 lần. Hãy cố gắng làm cho mình tươi mới mỗi ngày để sống lâu lên lão ma đầu, đẹp lão và lợi hại. Mà thật ra giờ thì cũng còn làng mạc gì nữa đâu.
- Sáng tạo là chân tài thực học em ơi, anh không bao giờ dám nhận ai vô làm vì quen biết, con ông này cháu ông kia hết. Vì nghề này phải lấy chất sống ra mà làm nên nếu em là một thằng vớ vẩn thì chỉ cần một ngày thôi là cả nhóm đã nhận ra rồi, không sao giấu được hết á! Nên phải ráng, đừng bao giờ ngừng học hỏi, ngừng một cái là thụt lùi ngay!
3. CẢM HỨNG TỪ MỌI NƠI
- Thế giới không chỉ rộng lớn mà còn đặc sắc. Không nhất thiết phải đi hết cả thế giới mới gọi là, ở một chỗ, nhìn những thứ xung quanh mình lâu hơn một chút, cảm nó kĩ hơn một tẹo, có khi viết cả đời cũng không hết. Tinh tế chỉ là vậy mà thôi.
4. CON NGƯỜI LÀ NGUỒN LẤY Ý TƯỞNG TỐT NHẤT, 1 CÁI ĐẦU DÙ KHÔN CÁCH MẤY CŨNG KO BẰNG NHIỀU CÁI ĐẦU CÙNG ĐỘNG NÃO
- Sách, báo, phim… là nguồn ý tưởng vô tận, nhưng bất tận nhất vẫn là những nguồn cảm hứng do con người mang lại. Năng tiếp xúc với con người nhiều hơn, những người thuộc tầng lớp khác nhau. Một bà lão bán vé số có khi giúp bạn “ngộ” ra chân lý cuộc đời hơn lão giáo sư triết học ở giảng đường. Biết đâu ngồi nói chuyện 15 phút, hôm sau bạn đi bán chung với bả thì sao.
5. KO BÓ HẸP NGÀNH NGHỀ MÌNH
- Đừng chỉ dùng sức sáng tạo cho ngành quảng cáo. Phí. Mình may mắn được rèn luyện sức sáng tạo hàng ngày trong công việc nên hãy dùng kĩ năng ấy, kinh nghiệm ấy để làm cho thế giới xung quanh đẹp hơn, thú vị hơn. Ngoài kia còn rất nhiều điều cần sự sáng tạo của bạn nhúng tay vào, đừng chỉ giới hạn mình trong công việc.
5. THẰNG BAY BỖNG PHẢI KẾT HỢP VỚI THẰNG CHẶT CHẼ, BÙ TRỪ CHO NHAU
- Dân sáng tạo có vấn đề với số đếm. Sợ số hơn sợ ma. Đừng đưa bill cho tụi nó tính, trớt quớt hết đó. Đừng kêu cộng trừ nhân chia gì hết, hai chữ số cũng đừng khinh suất, bán nhà đó. Muốn mở cái gì riêng thì nên hợp tác với một bán cầu não trái chất lượng khác.
7. 1 CÁI ĐẦU DÙ KHÔN CÁCH MẤY CŨNG KO BẰNG NHIỀU CÁI ĐẦU CÙNG ĐỘNG NÃO
- Không có ý tưởng lớn nào được hoàn thành chỉ bởi một cá nhân. Bạn cần rất nhiều người giỏi xung quanh. Hãy luôn tìm kiếm, nuôi dưỡng, và để họ ở gần mình. Chú ý hơn đến các bạn mới ra trường, tươi và rẻ lắm.
8.CHO MÌNH, CHO ĐỐI TÁC THỜI GIAN. QUAN TRỌNG LÀ MỌI THỨ TIẾN BỘ QUA TỪNG NGÀY LÀ ĐƯỢC
- Những gì tốt đẹp luôn cần một quá trình. Hãy kiên nhẫn. Chửa người 9 tháng, chửa chó 90 ngày, muốn ra cái gì tuỳ bạn.
9. ĐÚNG HỌC ĐƯỢC CÁI ĐÚNG. SAI HỌC ĐƯỢC CÁI SAI. ĐỪNG SỢ!
- Đừng sợ sai. Ý tưởng không sai một chút nào là ý tưởng nhàm chán. Sống đúng quá là sống không thật với mình, tóm lại là chán. Trai hư / Gái bựa, họ sống đúng với lòng mình, sống sai so với chuẩn mực đạo đức xã hội, bị vậy nên… vô cùng quyến rũ! Sai rất là thú vị, sai nhiều hơn, bạn có thời gian để gượng dậy. Đừng sợ sai, tương lai luôn trước mình một giây.
10. CÁI GÌ TỒN TẠI LÀ CÁI ĐÓ CÓ LÝ.
- . Gân cổ lên chửi bới vô ích, nó còn sờ sờ trước mặt mình nghĩa là nó có cái gì đó mình chưa nhìn ra mà thôi. Một lão Giám Đốc Sáng Tạo tồi ơi là tệ, một nàng Brand Manager ngu không có điểm dừng, một thằng Copywriter viết sến bà bắn… nếu còn ngồi đó là còn có giá trị riêng. Hãy tìm hiểu và học hỏi những lý do ấy.
Người con gái yêu bạn vì tiền, sẽ không bao giờ quan tâm hôm nay bạn nhắn tin với ai, đi với ai, ngủ với ai, có nhớ đến cô ta hay không, có đăng hình cô ta hay không và có biết nghĩ cho cô ta hay không. Vì cái họ quan tâm chỉ là tiền thôi.
Người con gái yêu bạn vì tình, sẽ lo lắng cho bạn từng chút, sẽ suy nghĩ cho bạn, sẽ hay soi mói và lục lọi tin nhắn của bạn, sẽ hay giận hờn khi đợi tin nhắn lâu từ bạn, hay ghen hay hờn và hay trách. Vì cái họ cần là tình cảm, là sự quan tâm của bạn.
Bạn luôn cảm thấy thoãi mái khi đi bên cạnh người con gái yêu bạn vì tiền nhưng sau này họ sẽ bỏ bạn đi. Bạn bực bội với người con gái yêu bạn vì tình nhưng họ vẫn luôn bên cạnh bạn khi bạn chẳng có gì cả.
Tình cảm khó có được lắm, 3 phần thích và 7 phần trân trọng, hãy trân trọng người yêu bạn, vì biết đâu sao này sẽ chẳng còn ai dám đặt niềm tin và yêu bạn nữa.
Người con gái yêu bạn vì tình, sẽ lo lắng cho bạn từng chút, sẽ suy nghĩ cho bạn, sẽ hay soi mói và lục lọi tin nhắn của bạn, sẽ hay giận hờn khi đợi tin nhắn lâu từ bạn, hay ghen hay hờn và hay trách. Vì cái họ cần là tình cảm, là sự quan tâm của bạn.
Bạn luôn cảm thấy thoãi mái khi đi bên cạnh người con gái yêu bạn vì tiền nhưng sau này họ sẽ bỏ bạn đi. Bạn bực bội với người con gái yêu bạn vì tình nhưng họ vẫn luôn bên cạnh bạn khi bạn chẳng có gì cả.
Tình cảm khó có được lắm, 3 phần thích và 7 phần trân trọng, hãy trân trọng người yêu bạn, vì biết đâu sao này sẽ chẳng còn ai dám đặt niềm tin và yêu bạn nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét